NGÀY ẤY VÀ BÂY GIỜ
2.
Trụ sở hạ nghị viện
Nguyên
thủy nó là một nhà hát có tên là theatre municipale hay opera de saigon được
thiết kế bởi kiến trúc sư Felix Olivier năm 1898 và hoàn thành vào
ngày 1 tháng 1 năm 1900 dưới sự giám sát bởi hai ông Ernest Guichard và Eugène Ferret ở văn phòng kiến trúc sư. Phong
cách kiến trúc của nó theo kiểu cách rực rỡ của nền đệ tam cộng hòa Pháp. Mặt
tiền được lấy cảm hứng từ Petit Palais xây dựng cùng một năm ở Paris. Nội thất được trang bị tốt, với âm
thanh hoàn hảo và ánh sáng. Tòa nhà bao gồm một tầng
trệt và hai ban công, có khả năng cung cấp lên đến 1.800 chỗ ngồi. Đồ trang trí, chữ khắc và đồ nội thất được thiết kế bởi các nghệ sĩ nổi tiếng của Pháp và được gửi từ Pháp sang.
Mặt tiền của nhà hát được trang trí các bức phù điêu theo phong cách Gothique
nhưng đến năm 1943, một phần của trang trí đã được gỡ bỏ.
Mặc
dù thực tế rằng nhà hát đã
được lên kế hoạch như một địa điểm vui chơi giải trí cho các tầng lớp trung lưu ngày càng tăng, khán giả của nó đã giảm sút khi các câu lạc bộ xuất hiện nhiều
hơn và nhiều hơn nữa hộp đêm
và vũ trường bùng nổ trong thành phố. Trong thời gian này, các buổi biểu diễn đã được trình bày chỉ thỉnh thoảng, một số là các buổi hòa nhạc và các
chương trình cải lương.
Sau những lời chỉ trích của mặt
tiền của nhà hát và các chi phí cao của
các tổ chức biểu diễn, chính quyền thành phố dự định biến nhà
hát thành một phòng hòa nhạc (Salle de Concert), nhưng điều này không bao giờ được thực hiện. Thay vào đó, đồ trang trí, chạm khắc và các bức tượng đã được gỡ bỏ từ mặt
tiền nhà hát vào năm 1943 để làm cho sân khấu trông trẻ trung hơn. Năm
1944, nhà hát đã bị hư hại bởi các
cuộc tấn công trên không của quân đồng minh chống quân Đế quốc Nhật Bản, và nhà hát ngừng hoạt động. Khi Nhật
đầu hàng quân Đồng minh, Pháp trở lại Nam Kỳ. Năm 1954, quân đội Pháp đầu hàng Việt Minh trong trận Điện Biên
Phủ đã dẫn đến Hiệp Định Geneve trong cùng một năm. Nhà
hát sau đó được sử
dụng như một nơi trú ẩn tạm thời cho người
dân Pháp đến từ miền Bắc Việt Nam.
Năm 1955, nhà hát được tu bổ cải tạo. Lúc đầu được gọi là nhà
văn hóa về sau lại được sử dụng với chức năng tòa Trụ sở Quốc hội (sau gọi là
Hạ nghị viện) của chính quyền Việt Nam Cộng hòa. sau 30/4/1975 được gọi là
nhà hát thành phố và đã phục nguyên trạng mặt tiền.
(xem
thêm ở bài đường Tự Do - Catinat
trong
phần "Những con đường của ký ức")
Mặt tiền được lấy cảm hứng từ Petit Palais ở Paris
Opera de saigon năm 1905
Hình so sánh của Tim Doling
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét