ĐƯỜNG ĐỖ HỮU VỊ - HUỲNH THÚC KHÁNG
Hướng Đông Bắc – Tây Nam, nối đại lộ Charner cạnh tòa
Justice de Paix với đường Mac-Mahon và kéo dài tới nhà ga dưới cái tên là đường
M. de Monlaü.
Đường Do-huu-Vi là một phần của đường Hamelin. Trước đó,
phần này nối đại lộ Kitchener với đại lộ Charner. Sau khi có công trình chỉnh
trang đại lộ la Somme, con đường này bị cắt làm hai: phần Tây Nam (Kitchener)
giữ tên là đường Hamelin và ngày 29 tháng 3 năm 1917, phần Đông Bắc (Charner)
lấy tên là Do-huu-Vi.
Thời chánh phủ quốc gia Việt Nam, đường này được đổi tên là
Huỳnh Thúc Kháng.
Hình ảnh
đường Huỳnh Thúc Kháng ngày xưa
Nhìn
lại con đường Huỳnh Thúc Kháng cách đây 6O năm trước, nằm cạnh đường Hàm
Nghi-Chợ Củ…,nay chúng ta cùng hoài niệm về đường “Huỳnh Thúc Kháng” thời Việt-Nam
Cộng-Hòa nhé, hẳn quý vị đã từng nghe nhắc đến, với tôi, đó không chỉ là một
cái tên gợi lên nhiều hoài niệm, mà nó còn là cả quãng đời tuổi thơ gắn bó của
mình đấy, khu chợ иổi tiếng một thời tại Sài Gòn, cả gia đình ad từng một thời
buôn bán trong chợ này cả trước và sau 75 đấy ,con đường này đã quá иổi tiếng
,không biết có ai còn nhớ không ta.
Cũng
lậu quá rồi không biết còn nhớ hay không ,nhưng thôi kệ đi mình cứ nhớ tới đây
viết tới đó hen quý vị ,hồi thời ông nội ad thì con đường này có nhà in, nhà
may và tiệm đóng giầy, đến đời cha ad thì người ta gọi là chợ Trời ,chuyên bán
hàng đồ điện тử, băиg, đĩa (đĩa Than), hồi xưa chợ này sầm uất lắm, giờ thì yên
hơn rồi, đầu Pasteur – Huỳnh Thúc Kháng là rạp Hồng Bàng nằm ngay góc chợ Cũ là
rạp Nam Việt, kế bên rạp có gia đình người Hoa chuyên trị bong gân tay chân rất
hay (không biết có ai từng chữa tại đây không) chứ ad là có đó nha.
Tiếp
theo là khu chợ cũ Đại lộ Hàm Nghi hồi đó chủ yếu là ngân hàng và những dãy nhà
cổ (theo cách gọi bây giờ) của người Hoa sinh sống, mang kiến trúc Pháp đặc
trưng của vùng Sài Gòn – Chợ Lớn, chủ yếu nhà lầu 2 đến 3 tầng và mỗi dãy phố
là của một ông chủ giàu có người Hoa đầu tư để cho thuê, người ta nói khi xây
nhà người Hoa luôn làm một đạo bùa trấn giữ và gửi một phần linh hồn của mình
vào trong ngôi nhà đó, vừa để quản lý điền trạch thuận lợi làm ăи vừa để giữ
nhà mãi mãi là của mình.
Khoảng cuối thập niên 90 khi tiệm bánh Như Lan làm ăи thịnh
vượng, bà Dậu chủ hiệu Như Lan đã mua lại một lúc 3 căи nhà cổ ở góc đường Hồ
Tùng Mậu – Hàm Nghi – Hải Triều rồi đập ra xây thành cái hiệu bánh Như Lan
hoành tráng như bây giờ, thời điểm đó người ta chỉ nói bà phá di sản, không
biết lời đồn đoán về linh hồn của ngôi nhà đúng hay sai nhưng giờ bà Dậu không
còn là chủ của hiệu Như Lan nữa.
Như đã nói đường Huỳnh Thúc Kháng rất bé, gần như là đường phía
sau chứ không phải mặt tiền vì vậy mà kiến trúc Pháp nằm trong các con đường
nhỏ này ngày xưa ra sao cũng rất ít ai biết vì rất ít ai bỏ thời giờ chụp hình
ở trong các ngõ kẹt này ,nhưng nhìn chúng ta thấy kiến trúc Pháp vẫn còn đó dù
rằng các công trình này không to lớn bề thế, hay đẹp nhưng nó tạo nên 1 khung
trời riêng.
Đó là khung trời Sài Gòn của 1 thời đại rõ ràng mà ngày nay
người ta có muốn “duplicate” xây lại kiến trúc Pháp thì nó cũng không giống
kiến trúc Pháp ngày nay nó có cái hơi hướm của ngày nay, chứ nó không có linh
hồn của ngày cũ, chưa kể những người thiết kế ngày nay, thường là xây kiểu bê 1
nửa tòa nhà bên Pháp, với 1 nửa tòa nhà bên Anh, rồi ghép lại nên nó không có
ra cái gì với cái gì ,nhìn thoáng qua thì nó cổ, nó Pháp, nhưng vật liệu, phù
điêu, mỹ thuật thì rất ư là “xưởng đúc” của năm 2019, vì lẽ đó mà những công
trình xây thời Pháp, dù đơn giản như trong hình nhưng nó tạo ra 1 dư âm cũ rất
là “Sài Gòn” của những năm quá khứ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét