MÙA GIÁNG SINH 2014
NHỚ VỀ NHỮNG MÙA GIÁNG SINH XƯA
Lại một mùa giáng sinh nữa về, một năm nữa sắp ra đi. Chúng ta càng ngày già đi phải không các bạn? Mỗi lần giáng sinh về lòng tôi dâng lên một niềm nhớ nhung về những ngày tháng đã qua đi. Đó là những mùa giáng sinh mà tôi còn khoác trên mình chiếc áo học trò; những mùa giáng sinh mà tiếng súng vẫn còn vang lên đó đây trên quê hương.
Ngày đó Noel nằm trong trí tưởng tượng của tôi qua những bài lecture hay recitation với những ngôi nhà chìm ngập trong tuyết, những cây thông vi vu trong gió lạnh và những câu chuyện cổ tích le petit poucet, ông già noel cùng đám tuần lộc đi phát quà,...hay mơ màng qua những tấm thiệp mua được của người bán thiệp cũ bên hông trường Colette và những hang đá có chúa hài đồng bên các con cừu hà hơi ấm. Tôi còn nhớ ba tôi dẫn tôi chơi mỗi đêm noel đến qua nhà thờ Tân Định hay xuống dãy đường Nguyễn Huệ trong tiếng nhạc giáng sinh, nhìn những cây thông trang trí dây kim tuyến và đèn màu rực rỡ, nhìn một cách thèm thuồng những món đồ chơi xinh xắn mà không bao giờ có cơ hội sở hữu được chúng. Tôi còn nhớ mỗi mùa giáng sinh như vậy tôi thường đạp xe ra đường Phan Đình Phùng tới chổ sở lâm nghiệp xem những cây thông được mang từ Đà Lạt về bán.
Ngày đó Noel là một niềm vui của mọi người, là một giây phút yên bình không tiếng súng để mọi người hân hoan chào đón ngày chúa ra đời. Ở xóm của tôi ít có nhà theo đạo thiên chúa nên không khí đón Noel không rộn rịp bằng những xứ đạo như khu ngả ba Ông Tạ, ngả tư Bảy Hiền hay các xứ đạo người Bắc di cư dọc trên đường đi Đà Lạt. Đêm Noel mọi người khoác áo quần mới lũ lượt tới nhà thờ đi lễ trong ánh đèn trang trí rực rỡ của các căn nhà hai bên đường; còn lại những người không theo đạo cũng tràn ra khỏi nhà đi chơi đêm.
Còn tại Sài Gòn chung quanh nhà thờ đầy ắp dòng người nối đuôi theo những con đường Thông Nhất, Tự Do, Nguyễn Huệ, Lê Lợi trong không khí se lạnh đêm giáng sinh cười nói vang lên. Những ai không thích đi thì ngồi trong quán cà phê Givral, Pole Nord, la Pagode nhìn ra dòng người hay thích la cà thì phóng xe theo các con đường tấp nập. Trời về khuya khi nhà thờ xong lễ dòng người cũng thưa thớt dần trả lại sự yên bình hiếm hoi cho thành phố.
Đó là không khí Noel ngày xưa. Ngày nay cái không khí ấy vẫn còn với những cửa hàng bày bán đủ loại đồ giáng sinh hơn ngày xưa, người người vẫn đổ ra đường nhưng trong tôi vẫn tìm hoài cái không khí thật như ngày nào không còn nữa.
Bài Mon beau sapin là bài tôi rất thích hồi còn nhỏ
Bài Silent night (Đêm thánh vô cùng)
Còn tại Sài Gòn chung quanh nhà thờ đầy ắp dòng người nối đuôi theo những con đường Thông Nhất, Tự Do, Nguyễn Huệ, Lê Lợi trong không khí se lạnh đêm giáng sinh cười nói vang lên. Những ai không thích đi thì ngồi trong quán cà phê Givral, Pole Nord, la Pagode nhìn ra dòng người hay thích la cà thì phóng xe theo các con đường tấp nập. Trời về khuya khi nhà thờ xong lễ dòng người cũng thưa thớt dần trả lại sự yên bình hiếm hoi cho thành phố.
Đó là không khí Noel ngày xưa. Ngày nay cái không khí ấy vẫn còn với những cửa hàng bày bán đủ loại đồ giáng sinh hơn ngày xưa, người người vẫn đổ ra đường nhưng trong tôi vẫn tìm hoài cái không khí thật như ngày nào không còn nữa.
Bài Silent night (Đêm thánh vô cùng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét