Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

TÌM KIẾM CÁC DI TÍCH CỦA MỸ TẠI SÀI GÒN

                                                                                                        Bài của Tim Doling
http://www.historicvietnam.com/us-vestiges/



Tòa  Đại sứ quán Mỹ thứ hai tại số 4 Thống Nhất ( Duẩn) vào năm 1974 (nhiếp ảnh gia vô danh)
                 

                          Bài báo được công bố trong Saigoneer http://saigoneer.com

                Theo như các phương tiện truyền thông quốc tế  nhân dịp kỷ niệm lần thứ 40 ngày Sài Gòn sụp đổ, các công ty du lịch báo cáo một nhu cầu ngày càng tăng của các  cựu chiến binh Mỹ tìm về những  tòa nhà và những địa điểm mà họ từng chiếm đóng.

Theo như các phương tiện truyền thông quốc tế nhân dịp kỷ niệm lần thứ 40 ngày Sài Gòn sụp đổ, các công ty du lịch báo cáo một nhu cầu ngày càng tăng của các cựu chiến binh Mỹ tìm về những tòa nhà và những địa điểm mà họ từng chiếm đóng.
Trong vài tuần qua, các công ty du lịch tại thành phố Hồ Chí Minh đã báo cáo số lượng ngày càng tăng các yêu cầu của các cựu quân và dân sự Mỹ đối với các tour du lịch thành phố tìm đến các cơ quan và các căn cứ mà họ đã từng làm việc.
Điểm khởi đầu điển hình cho "Tua du lịch Di tích Mỹ " là đi dọc đường Lê Duẩn đại lộ quá khứ Thống Nhất nơi Lãnh sự quán Hoa Kỳ, được xây dựng năm 1998-1999 trên địa điểm di tích lịch sử Đại sứ quán Mỹ năm 1967. Trong thực tế, sự hiện diện ngoại giao Mỹ ở Sài Gòn có thể được truy trở lại hơn 100 năm, và một số các tòa nhà công vụ xưa của Mỹ vẫn đứng ngày hôm nay.
Từ sớm năm 1907, tòa lãnh sự Mỹ đặt tại số 4 đường Catinat trong trụ sở công ty Denis Frères. Đáng buồn khu này bị phá bõ vào năm 1985. Về sau tòa lãnh sự Mỹ chuyển qua số 25 đường Taberd (Nguyễn Du) phía sau khách sạn Sofitel Saigon Plaza hiện nay và số 26 đường La Grandière (Gia Long) còn gọi là building Catinat vẫn còn hiện diện ngày hôm nay. Ngày 23 Tháng 11 1941, nơi này trở thành mục tiêu của một vụ đánh bom gây ra bởi lực lượng hiến binh Nhật làm thiệt hại lớn cho tòa nhà Catinat. Chỉ hơn hai tuần sau, Nhật Bản ném bom Trân Châu Cảng và tất cả các nhà ngoại giao Mỹ bị trục xuất khỏi Đông Dương. Khi người Mỹ trở lại vào năm 1945, Lãnh sự quán Hoa Kỳ chuyển một lần nữa đến số 4 đường Guynemer (Hồ Tùng Mậu), trước khánh thành Đại sứ quán Mỹ đầu tiên trên đại lộ de la Somme (Hàm Nghi) vào năm 1950.


Building Catinat


                 Tòa nhà Đại sứ quán Mỹ đầu tiên tại 39 Hàm Nghi là nơi mà nhân viên CIA Alden Pyle mà tác phẩm "người Mỹ thầm lặng" của Graham Greene đề cập. Ngày 30 tháng 3 năm 1965, nó đã trở thành mục tiêu của một vụ đánh bom xe, bởi Lực Lượng Đặc Biệt đội F21 của MTGPMN , đã giết chết 22 người bị thương và 183, việc di chuyển Đại sứ quán Hoa Kỳ vào năm 1967 về một vị trí an toàn hơn tại số 4 đại lộ Thống Nhất (Hiện tại Lê Duẩn). Hôm nay, tòa nhà tại 39 Hàm Nghi là Đại học Ngân hàng Thành phố Hồ Chí Minh.



                                          Đại sứ quán Mỹ đầu tiên tại 39 Hàm Nghi


Vụ nổ bom Tòa ĐS Mỹ góc Võ Di Nguy - Hàm Nghi (nay là Hồ Tùng Mậu - Hàm Nghi) ngày 30-3-1965

                       Tòa Đại sứ quán Mỹ thứ hai tại số 4 Thống Nhất (nay là Tổng lãnh sự Mỹ) khánh thành ngày 23 tháng 9 năm 1967 với phí tổn là 2,6 triệu dollars, đã bị tấn công bởi biệt đội 11 quân giải phóng ngày 31 Tháng 1 năm 1968 như một phần cuộc tỗng tấn công tết Mậu thân trên 100 thị trấn và thành phố. Một tượng đài cho cuộc tấn công này vẫn đứng ngày hôm nay bên ngoài tòa lãnh sự Hoa Kỳ.



                        Hình ảnh của Mỹ thứ hai của Đại sứ quán đã một lần nữa được phát đi khắp thế giới vào ngày 30 tháng Tư 1975, sau khi các đường băng Tân Sơn Nhất bị phá hủy bởi quân giải phóng, đại sứ Graham Martin buộc ra lệnh di tản bằng trực thăng, khi đoàn người bên ngoài cổng cố gắng vượt rào để được vào trong.



Tuy nhiên, trái ngược với điều mọi người nghỉ, hình ảnh biểu tượng của di tản này lại là của nhiếp ảnh gia người Hà Lan Hubert van Es chụp cảnh đoàn người leo lên cái thang trên mái nhà để máy bay trực thăng đưa đi không phải của các Đại sứ quán, đúng hơn là chung cư Pittman của CIA tại số 22 Gia Long (bây giờ 22 Lý Tự Trọng).


Chung cư Pittman của CIA tại số 22 Gia Long

Ngày 29-4-1975. Một nhân viên CIA (có lẽ là O.B. Harnage) đang giúp những người di tản VN đi lên một chiếc trực thăng Air America trên sân thượng tòa nhà số 22 đường Gia Long, cách Tòa ĐS Mỹ nửa dặm.


Hình so sánh của Tim Doling




             Ngoài các địa điểm các tòa lãnh sự và đại sứ quán Mỹ còn tồn trong Thành phố còn có các trụ sở của quân đội hỗ trợ chỉ huy Việt Nam (MACV hoặc "Macvee") và tiền thân của nó là Nhóm Tư vấn hỗ trợ quân sự (MAAG).
Trước năm 1962, lực lượng cố vấn quân sự của Mỹ tại Việt Nam được kết hợp bởi MAAG, mà ban đầu đặt tại biệt thự SAMIPIC số 606 Trần Hưng Đạo, quận 5. Trong tháng hai năm 1962, sau sự xuất hiện của các đơn vị không quân lục quân Mỹ đầu tiên, MAAG đã trở thành một phần của Quân đội hỗ trợ chỉ huy Việt Nam (MACV), được thiết lập để cung cấp các lệnh tích hợp với trách nhiệm hoàn toàn cho tất cả các hoạt động quân sự của Mỹ và chiến dịch tại Việt Nam. MAAG tồn tại cho đến tháng 5 năm 1964, khi các chức năng của nó đã được tích hợp đầy đủ vào MACV. Trong tháng 5 năm 1962, khi MACV chuyển đến cơ sở lớn hơn, biệt thự số 606 Trần Hưng Đạo được gọi là MACV II. Sau đó, vào năm 1966, sau khi chuyển giao các hoạt động MACV về Căn cứ Tân Sơn Nhất, nó đã bị bỏ trống và trở thành trụ sở của lực lượng quân sự Cộng hòa Hàn Quốc tại Việt Nam, cho đến khi ký kết Hiệp Định Paris vào năm 1973. Ngày nay, 606 Trần Hưng Đạo là nhà của một số doanh nghiệp địa phương, nhưng nó đang bị đe dọa phá hủy - xem Date with the Wrecker’s Ball: 606 Trần Hưng Đạo.





            Trụ sở MACV thứ hai ở Sài Gòn - là tòa nhà ba tầng khiêm tốn ở 137 Pasteur, quận 3 - có một lịch sử thú vị. Trước khi được quân đội Mỹ sử dụng tháng 5 năm 1962, nó đã là trụ sở của Nhóm Đại học bang Michigan (MSUG) từ năm 1955-1959, trong đó nó đã gây nhiều tranh cãi về việc tham gia để tư vấn cho Tổng thống Ngô Đình Diệm cho việc tổ chức lại lực lượng cảnh sát mật. Đến năm 1966, MACV đã phát triển vượt tầm tòa nhà này, vì vậy ngày 02 tháng bảy năm 1966 nó đã được chuyển tới khu xây dựng mới là "Lầu Năm Góc phương Đông", tiếp giáp với Căn cứ không quân Tân Sơn Nhất.
Giữa năm 1966 và 1972, số 137 Pasteur có chức năng như trụ sở của ban nghiên cứu và giám sát của MACV (MACV-SOG), đơn vị đặc biệt có nhiệm vụ hoạt động chiến tranh bí mật. Khi các nhân viên cuối cùng của đơn vị quân đội Mỹ ra đi trong năm 1972, tất cả các hoạt động MACV ở phía nam, bao gồm cả MACV-SOG, được gộp vào trong Văn phòng Tùy viên Quốc phòng (DAO), một chi nhánh của Đại sứ quán Mỹ. Trong năm sau đó tất cả các hoạt động DAO đã được chuyển giao cho "Lầu Năm Góc phương Đông" và số 137 Pasteur đã được trả lại cho mục đích dân sự.




              Không ai còn nhớ tới "Lầu Năm Góc phương Đông" nằm ở trước đây là ở phía đông của đại lộ Trường Sơn (cách đường tiếp cận Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất), giữa giao lộ Cửu Long và Hồng Hà. Vị trí của nó ngày nay nằm trong trung tâm mua sắm CT Plaza Tân Sơn Nhất và rạp chiếu phim, và bên cạnh đó là một công trường xây dựng rất lớn. Tuy nhiên, gần đường Hồng Hà, du khách có thể vẫn thấy Dodge City Bachelor Enlisted Quarters (BEQ) và một tòa nhà còn sót lại của MACV, cả hai hiện đang được sử dụng bởi các công ty Dịch vụ sân bay miền Nam (SASCO). 
Ngoài các tòa nhà xưa của MAAG và MACV, các dinh thự của các tướng lãnh Mỹ, những lãnh đạo hai tổ chức này cũng còn tồn tại nguyên vẹn.





 Dodge City Bachelor Enlisted Quarters (BEQ) 


Con đường dẫn tới  Dodge City Bachelor Enlisted Quarters (BEQ) 


 Dodge City Bachelor Enlisted Quarters (BEQ) ngày nay

                      Căn biệt thự tại số 60 Võ Văn Tần (được biết đến trước năm 1975 là số 60 Trần Quý Cáp) tại quận 3 được cho là ban đầu của một nhà nhập khẩu rượu vang Pháp giàu có, nhưng sau đó được mua lại bởi Hoàng tử Nguyễn Phúc Ưng Thi (1913-2001) , người sáng lập của Vikimco Steel, và cũng là người xây dựng khách sạn Rex. Vào cuối những năm 1950, ông đã chuyển quyền sử dụng biệt thự này cho Hoa Kỳ để làm nơi cho các vị chỉ huy quân sự.
Sau đó nó đã trở thành nơi cư trú của hai vị chỉ huy MAAG là Trung tướng Samuel T Williams (tháng 11 năm 1955-tháng 9 năm 1960) và Trung tướng Lionel McGarr C (tháng 9 năm 1960-tháng 7 năm 1962). Năm 1962, khi MAAG đã được sáp nhập vào MACV, người đứng đầu của MAAG đã chuyển sang chỗ ở mới tại 121 Trương Định (xem dưới đây), trong khi 60 Trần Quý Cáp nhận tiếp những vị chi huy MACV khác, bao gồm cả tướng Paul D. Harkins  (tháng 2 năm 1962-tháng 6 năm 1964 ), Tướng William C Westmoreland (Tháng 6 năm 1964 - tháng 7 năm 1968), Tướng Creighton Abrams (tháng 7 năm 1968 - tháng 6 năm 1972) và sau này Tướng Frederick C Weyand (tháng 6 năm 1972 - tháng 3 năm 1973).
Sau khi MACV sử dụng biệt thư số 60 Trần Quý Cáp, các vị chỉ huy trường cuối cùng của MAAG là Thiếu Tướng Charles J Timmes (Tháng 7 năm 1962 - tháng 5 năm 1964) đã được đưa sang ở tại số 121 đường Trương Công Định. Đầu tiên là công ty xuất nhập khẩu Diethelm, tòa nhà này hiện đang trong tình trạng xuống cấp, nhưng nó vẫn được sử dụng làm trường mẫu giáo Hoa Mai (Trường mầm non Hoa Mai).




Số 121 đường Trương Công Định hiện nay


Ở phía đông của ngã ba đường Trương Định / Nguyễn Đình Chiểu (Phan Đình Phùng), có một di tích về sự hiện diện của Hoa Kỳ. Vào cuối những năm 1960, building số 218 Nguyễn Đình Chiểu (trước đây là 218 Phan Đình Phùng) một thời gian ngắn là trụ sở của Hải quân Mỹ hỗ trợ Hoạt động Sài Gòn (NSAs). Thật không may người hàng xóm gần gũi của nó, là trụ sở Lực lượng Hải quân Mỹ tại Việt Nam (NAVFORV) nằm tại số 117 Nguyễn Đình Chiểu, đã bị phá bỏ một vài năm trở lại để nhường chỗ cho một khối căn hộ cao cấp.


Building số 218 Phan Đình Phùng


Trụ sở Lực lượng Hải quân Mỹ tại Việt Nam (NAVFORV) nằm tại số 117 Phan Đình Phùng

           Ngay từ đầu, Hoa Kỳ dành nguồn lực đáng kể về các chương trình thông tin và văn hoá ở miền Nam Việt Nam, và vào cuối năm 1950,văn phòng Dịch vụ thông tin Hoa Kỳ (USIS) Sài Gòn là một trong những bài viết lớn nhất của loại hình này trên thế giới. Từ năm 1956 đến năm 1962, USIS Sài Gòn được đặt trong tòa nhà lớn màu xám mà vẫn đứng trên góc phía đông của giao lộ Hai Bà Trưng / Lý Tự Trọng, ban đầu 82 Hai Bà Trưng, nhưng bây giờ là số 37 Lý Tự Trọng.
Theo một báo cáo của Mỹ năm 1956, "USIS chiếm vị trí tốt, nằm rộng rãi trong tầng ba của một tòa nhà góc đường phố tại một vị trí đắc địa của trung tâm Sài Gòn, khoảng một dặm cách Đại sứ quán. trị sở hoàn toàn trang bị máy lạnh. Các thiết bị bao gồm một thư viện (tầng trệt); Khán phòng 150 chỗ ngồi; studio phát thanh; và biên tập phim và phòng thu âm. Diện tích trụ sở là 33.454. "
Năm 1962, USIS mở rộng hoạt động, chuyển văn phòng hành chính của mình và thư viện Abraham Lincoln vào khi phức hợp Rex và chuyển tòa nhà ở 82 Hai Bà Trưng làm khu phụ.




              Được xây dựng bởi hoàng tử Nguyễn Phúc Ưng Thi (xem ở trên) vào năm 1959, khu liên hợp khách sạn Rex tại số 141 Nguyễn Huệ được chụp lên trên hoàn thành bởi chính phủ Mỹ. Đến năm 1964, nó không chỉ nơi đặt văn phòng USIS và Abraham Lincoln Thư viện, mà còn cung cấp nơi ăn nghỉ tại khách sạn cho nhiều cố vấn quân sự Mỹ. Trong giai đoạn đó cũng là nơi đặt phòng thu phát sóng đầu tiên của lực lượng quân đội Mỹ tại Việt Nam (AFRVN), vào lúc 6 giờ sáng ngày 15 tháng 8 năm 1962. Hai năm sau, AFRVN đã được đặt tại một cơ sở lớn hơn ở gần đó là Brink Bachelor Officers’ Quarters (BOQ, xem bên dưới).
Các chương trình văn hóa và thông tin Mỹ đã thất bại trong việc giành sự ủng hộ rộng rãi của chế độ Ngô Đình Diệm, Hoa Kỳ bắt đầu chuyển sang một chiến lược quân sự chủ yếu. Năm 1964, Thư viện Lincoln Abraham đã được chuyển tới một biệt thự yên tĩnh tại 8 Lê Quý Đôn (phá hủy vào năm 2010), và trong năm sau, khi quân chiến đấu Mỹ đầu tiên đặt chân trên đất Việt, các hoạt động USIS tại Rex là gộp vào các văn phòng JUSPAO, cùng kết hợp với cơ quan USAID tại Việt Nam.
Cơ quan phụ tại 82 Hai Bà Trưng sau đó đã được đặt lại là "JUSPAO 2." Trong khi đó khách sạn Rex đã trở thành BOQ dành cho quân nhân Mỹ.
Cao điểm cuối thập niên 1960, phức hợp Rex đã có khoảng 600 nhân viên và được hơn 450 nhà báo quốc tế thường xuyên đưa tin về các nỗ lực chiến tranh của Mỹ.





                  Từ năm 1965 đến năm 1972, cơ quan JUSPAO và Văn phòng Thông tin MACV phối hợp tổ chức cuộc họp giao ban báo chí hàng ngày cho phóng viên nước ngoài, sau này được gọi là "Five O'Clock Follies" bởi vì, theo một phóng viên có tính hoài nghi ", họ ít khi chịu bất kỳ điểm tương đồng với các sự kiện trong các lĩnh vực được đưa ra. "Ban đầu được tổ chức tại một phòng hội nghị 200 chỗ ngồi ở tầng trệt của Rex, các cuộc họp giao ban báo chí đã được chuyển vào năm 1969 qua Trung tâm báo chí Quốc gia ở 15 Lê Lợi (kể từ khi tái phát triển như phức hợp Opera View ) đối diện khách sạn Caravelle.
Trong cùng thời gian, khách sạn Caravelle, vào năm 1959, đã trở thành nơi tá túc và lựa chọn của các cơ quan phương tiện truyền thông Mỹ. Vào cuối những năm 1960 nó trở thành văn phòng của nhiều cơ quan thông tấn của Mỹ tại Sài Gòn, trong đó có NBC, ABC, CBS, tờ Washington Post và New York Times, trong khi quầy bar trên tầng thượng của nó (nay Saigon Saigon Bar) nổi tiếng đã trở thành một "câu lạc bộ báo chí không chính thức "mà các nhà báo như Walter Cronkite, Neil Sheehan và Peter Arnett thường lui tới vào các buổi tối.



Khách sạn Caravelle


Trung tâm báo chí Quốc gia đối diện khách sạn Caravelle

                                         Khách sạn Park Hyatt Saigon, nằm phía sau Nhà hát thành phố, nằm trên một di tích lịch sử. Một khách sạn trước đó, xây dựng trên địa điểm này vào cuối những năm 1950, đã được quân đội Mỹ mua lại và sai đó chuyển thành cư xá Brink BOQ tại số 103 Hai Bà Trưng.
Một khối nhà ở cho sĩ quan quân đội Mỹ với phòng ăn riêng của mình và tiệm bánh, Brink cũng đã trở thành nơi làm việc của hãng phim của AFRVN từ năm1964 đến năm 1967. Cư xá Brink BOQ không còn tồn tại ngày nay, một tượng đài ở góc ngoài Park Hyatt khách kỷ niệm vụ đánh bom xe cư xá Brink của quân giải phóng vào đêm Giáng sinh năm 1964, một sự kiện làm hai người chết và bị thương khoảng 60 người. Cư xá Brink BOQ và đài phát thanh của nó sau đó đã được sửa chữa, và từ năm 1965-1966 nhân vật thật Adrian Cronauer được Robin Williams bất tử hóa trong phim Hollywood “Good Morning, Vietnam!” - phát sóng chương trình phát thanh cho quân đội Mỹ.





                      Khách sạn Kỳ Hoà tại 238 Ba Tháng Hai (trước đây là 12 Trần Quốc Toản) ở quận 10 là một tòa nhà với một câu chuyện hấp dẫn để kể. Trong thập niên 1960 và đầu thập niên 1970, nó là trụ sở của Tổ chức Free World Military Assistance (FWMAO), là nơi đặt văn phòng liên lạc các quốc gia khác nhau cho các hoạt động liên minh trong chiến tranh Việt Nam. Ngoài việc đồng phối hợp các hoạt động của nhân viên quân sự tới Việt Nam như Australia, New Zealand, Hàn Quốc, Philippines và Thái Lan, FWMAO cũng quản lý hoạt động phi quân sự (y tế, giao thông vận tải, xây dựng, nông nghiệp) hỗ trợ bởi nhiều quốc gia khác. Tổ chức "Free World Forces" nhận được hỗ trợ hậu cần và hướng dẫn hoạt động từ MACV.







              Đối với những người nước ngoài sống và làm việc ở đây trước năm 1975, đường phố Sài Gòn vẫn là một kho tàng nhắc nhở mờ nhạt của sự hiện diện của Mỹ - từ các tòa nhà USAID cũ tại quận 1 ở đường Cách mạng Tháng 8 (Lê Văn Duyệt) và Nguyễn Khắc Nhu và đường Ngô Thời Nhiệm Quận 3, đến khu Pershing Field Ball Park (nay là Sân vận động quân khu 7) gần Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, cái gọi là “Thieves’ Market” trên đường Tôn Thất Đạm và nhiều tòa nhà cũ BOQ và BEQ nằm rải rác khắp thành phố.

* Hình và video do người dịch đưa vào trong đó có 3 hình của Tim Doling.                                                        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Tết Sài Gòn trăm năm trước ra sao?   Biết những gì xảy ra trong quá khứ xa xưa dường như là mơ ước muôn đời của con người. Bởi trong c...