La La
Direction de l’intérieur – Dinh thượng thơ
Dinh Thượng Thơ tức là tòa nhà direction
de l’intérieur (Sở Nội vụ) thời Pháp thuộc, là đề tài tranh luận của người dân
Sài Gòn thời gian gần đây. Đây là một công trình có lẽ xuất hiện vào thời kỳ đầu
thành lập thành phố Sài Gòn thuộc Pháp tức là vào đầu thập niên 1860. Chúng ta
xem phần dưới đây về chức năng của tòa nhà được đăng trên Tuổi Trẻ online:
Dinh
Thượng Thơ còn gọi là Bureaux du Directeur de l’intérieur (Văn phòng giám
đốc nội vụ, 1863-1891) hay Bureaux du Secrétariat du gouvernement de la
Cochinchine (Văn phòng ban thư ký chính phủ Nam Kỳ, 1894-1945) dưới thời Pháp
thuộc.
Tòa soạn báo quốc ngữ đầu tiên
Dinh
Thượng Thơ là cơ quan đầu não quản lý Nam Kỳ thi hành các nghị định, chính sách
của chính phủ, chi thâu tài chánh cho các công sở, trả lương cho các công nhân
viên, chi phí cho lễ hội, di chuyển, đi xa công tác, phát hành các công báo về
các nghị định, quyết định, lập bản báo cáo hàng năm chi thâu tường trình cho thống
đốc và Hội đồng quản hạt.
Tờ
Gia Định báo, báo quốc ngữ đầu tiên Việt Nam cũng được phân bố từ dinh Thượng
Thơ tới các tỉnh thành, làng xã khắp lục tỉnh.
Thời
kỳ có nhiều cải cách và phát triển của Văn phòng giám đốc nội vụ là dưới thời
giám đốc Noel Pardon, và Béliard từ năm 1881 với mục đích để tăng nguồn thu
ngân sách.
Theo
đề nghị của giám đốc nội vụ, năm 1887, thống đốc Filippini ra nghị định 439
(ngày 30-9-1887) thiết lập trạm quan thuế ở đảo Phú Quốc, Côn Sơn và giao cho
giám đốc thực hiện (Bulletin officiel de l'Annam et du Tonkin 1887).
Ngoài
ra các công ty chính phủ độc quyền như công ty rượu (Régie d’Alcohol), công ty
thuốc phiện (Régie d’Opium) cũng đem được nhiều nguồn lợi tài chánh.
Tài trợ các nghệ nhân, nghệ sĩ đi Pháp
Theo
lệnh của thống đốc Nam Kỳ, Văn phòng giám đốc nội vụ ở dinh Thượng Thơ đã tài
trợ các nghệ nhân, nghệ sĩ đi qua Pháp triển lãm các sản phẩm Nam Kỳ, văn hóa,
công nghệ và trình diễn hát bội ở Hội chợ thế giới Paris năm 1889; trong đó có
ông Trương Minh Ký - nhà giáo và nhà văn quốc ngữ trong giai đoạn đầu (tác phẩm Như
Tây Nhựt trình kể lại chuyến đi này).
Trước
đó, qua thống đốc Nam Kỳ Le Myre de Viliers, văn phòng giám đốc nội vụ đã tài
trợ nhà giáo Trương Minh Ký dẫn các học sinh trong đó có ông Nguyễn Trọng Quản
(tác giả Truyện thầy Lazaro phiền - tiểu thuyết quốc ngữ đầu tiên), Diệp
Văn Cương (sau này giáo sư trường Chasseloup-Laubat) qua Algier du học.
Năm
1894, nghị định của bộ trưởng thuộc địa Pháp Delcassé đổi tên Bureaux du
sécrétériat générale (Văn phòng tổng thư ký) thành Bureaux du sécrétariat du
gouvernement (Văn phòng thư ký chính phủ) và thuộc quyền trực tiếp của phó soái
Nam Kỳ (sau này là thống đốc).
Khi
phó soái vắng mặt, toàn quyền Đông Dương có quyền đề nghị với tổng trưởng chỉ định
người thay thế (Bulletin officiel du Ministère des colonies, L. Baudoin
(Paris), Imprimerie nationale (Paris), 1894).
Năm
1900, đoàn ca tài tử Nguyễn Tống Triều ở Mỹ Tho được tài trợ từ Văn phòng thư
ký chính phủ do ông Nguyễn Hữu Vang dẫn qua Paris để dự hội chợ Paris.
Cấp tiền cho các lễ, hội
Một
trong những nhiệm vụ của Văn phòng giám đốc nội vụ là báo cáo chi tiêu, thu nhập
tài chính trong các bản tường trình hàng năm cho phó soái hay thống đốc và hội
đồng quản hạt.
Các
tập san báo cáo của văn phòng giám đốc nội vụ cho ta biết nhiều chi tiết về chi
tiêu như bảo trì, bổ dụng, trợ cấp cho nhân viên, các hạt, tỉnh, sinh hoạt lễ lạc,
hội chợ …
Ban
đầu Văn phòng giám đốc đốc nội vụ tự thiết lập và quản lý nhà in chính phủ (Imprimerie
imperiale sau là Imperimerie nationale) trên đường Route National (nay là Hai
Bà Trưng).
Nhưng
sau này vì tốn kém nên nhà in đóng cửa và khoán lại cho tư nhân in ấn các Tạp
chí Nam Kỳ (Bulletin de la Cochinchine) và các công báo.
Văn
phòng giám đốc nội vụ ngoài ra còn cấp tiền cho các quận, hạt tổ chức hội trong
các ngày lễ (theo Bulletin officiel de la Cochinchine française, Imprimerie
nationale, Saigon 1863-1878). Trong các phiên họp của Hội đồng quản hạt, các bản
báo cáo về tình hình tài chánh, kinh tế, thương mại, hành chánh ở Nam Kỳ đều phải
có.
Nơi cấp bằng sáng chế ở Nam Kỳ
Như
đã nói trên, đến cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, Văn phòng giám đốc nội vụ được đổi
tên là Sécrétariat du gouvernement de la Cochinchine, hàng năm báo cáo hoạt động
của ban thư ký được ghi trong các số tập san vẫn còn lưu trữ ở thư viện quốc
gia Pháp như sau: Bulletin du Secrétariat du gouvernement de la Cochinchine (Tập
san ban thư ký chính phủ Nam Kỳ, 1891, 1905-1945), Bulletin administratif de la
Cochinchine (Tập san hành chánh Nam Kỳ, 1902, Imprimerie coloniale)
Ngoài
các báo cáo hoạt động của ban thư ký cho chính phủ Nam Kỳ còn có các báo cáo gởi
cho toàn quyền Đông Dương được ghi trong báo cáo hằng năm của chính phủ Đông
Dương, Bulletin officiel de l’Indochine française (Tập san chính thức của Đông
Dương thuộc Pháp) như năm 1889, tập san được in ở nhà in Imprimerie coloniale,
Saigon, có phần riêng về Nam Kỳ (Cochinchine) và Cam Bốt (Cambodia).
Ngoài
ra Văn phòng ban thư ký chính phủ ở dinh Thượng Thơ cũng đảm nhiệm nhiệm vụ
liên quan đến các luật nghị định ở Pháp.
Thí
dụ nghị định ngày 13-3-1911 về cấp bằng sáng chế ở Đông Dương đặt cơ quan văn
phòng ban thư ký chính phủ Nam Kỳ (dinh Thượng Thơ) là nơi cấp bằng sáng chế ở
Nam Kỳ theo luật sáng chế ở chính quốc năm 1844 và 1902.
Các
thí sinh học hàm thụ các trường ở Pháp, sau khi thi tốt nghiệp, bằng được gởi từ
Pháp đến dinh Thượng Thơ, nơi đây sau khi đăng ký thí sinh đến nhận.
Trong
thời chiến tranh Việt Pháp, dinh Thượng Thơ có một thời gian ngắn là
dinh của chính phủ Nam Kỳ tự trị của thủ tướng Nguyễn Văn Thinh thành lập và
sau 1954 là bộ nội vụ của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Và ngày nay là trụ sở của
Sở Thông tin - truyền thông và Sở Công thương.
Dinh Thượng Thơ được xây dựng khi nào?
Tòa
nhà dinh Thượng Thơ từ năm 1865 đến 1891 thường được gọi là Hôtel de directeur
de l'intérieur (Dinh giám đốc nội vụ). Trên bản đồ chi tiết trong trung tâm Sài
Gòn cho thấy trước năm 1882, hình dáng tòa nhà rất khác với tòa nhà hiện nay.
Ngân
sách chính phủ vào năm 1881 cho ta biết dinh Thượng Thơ được chính phủ trợ cấp
tiền bảo trì và thắp sáng, trước khi đại trùng tu vào năm 1882.
Bản
đồ vị trí các công sở ở trung tâm Sài Gòn vào các năm 1870, 1878 và 1882 cho ta
biết tòa nhà dinh Thượng Thơ ở góc đường rue Catinat (Đồng Khởi) và rue de
Lagrandière (Lý Tự Trọng) có hình dáng như tòa nhà dinh Thượng Thơ trong bản đồ
năm 1882 (xem hình 1).
Như
vậy tòa nhà dinh Thượng Thơ như ta biết ngày nay là chỉ có từ năm 1882 sau khi
đã được xây cất lại.
Ngày nay chúng ta không có một tấm hình
nào về dinh Thượng thơ đầu tiên. Trong tấm bản đồ vẽ về thành phố Sài Gòn năm
1881 có hình vẽ sơ sài về dinh này. Chúng ta thấy lúc đó chỉ có dãy nhà nằm bên
góc đường La Grandière và Catinat. Điều này có thể giúp cho chứng ta hình dung
là dãy nhà xưa nhất trong toàn khối của dinh Thượng thơ về sau (1882).
Hình
dinh Thượng thơ trong bản đồ vẽ về thành phố Sài Gòn năm 1881.
Lục trong các tài liệu về Sài Gòn
Cochinchine chỉ thấy nói sơ sài về dinh này. Như chúng ta được biết con đường
Catinat là một trong những con đường xưa nhất của thành phố, chạy dài từ bờ sông
Sài Gòn đến khu vực của đường Mayer (Hiền Vương/Võ Thị Sáu). Ban đầu nó là con đường
đất hai bên là đầm nước và lau sậy và rừng cây. Về sau người Pháp mới cải tạo lại
nhưng trong giai đoạn đầu nó còn nhiều khoảng trống và cây cối rậm rạp. chúng
ta xem đoạn văn sau đây được trích từ cuốn Du hành đến Nam Ký (voyage en
Cochinchine) của LE DOCTEUR MORICE viết năm 1872:
“À mesure que je m'éloignais du quai, je
remarquais que la rue s'exhaussait et que les maisons européennes se
multiplient. Vers le haut, je vis à gauche le charmant petit palais du
directeur de l'Intérieur, perdu au milieu d'un massif de verdure d'où un grand
cerf tendit tout à coup sa tête curieuse pour me regarder. Plus loin, j'aperçus
les bureaux, la Monnaie, la Poste. Il est vrai que ces édifices étaient pour la
plupart coupés les uns des autres par des terrains vagues plus ou moins
étendus, où le bambou, le ricin, les daturas, de grandes lianes et de hautes
graminées croissent à l'envi.”
Dịch:
Khi
tôi rời khỏi bến tàu, tôi nhận ra rằng con đường đang lên cao dần và những ngôi
nhà kiểu châu Âu cũng đang tăng dần. Ở phía đầu đường (Catinat), tôi thấy bên trái một dinh thự nhỏ xinh xắn của giám đốc
Sở Nội vụ, nằm khuất ở giữa một mảng cây xanh nơi có một con nai lớn đột nhiên
duỗi đầu tò mò để nhìn tôi. Xa hơn, tôi
thấy các văn phòng, sở đúc tiền, tòa bưu điện. Thật ra là những tòa nhà này
phần lớn bị chia cắt bởi những lô đất trống nhiều hoặc ít rộng hơn, nơi đó tre,
thầu dầu, cà độc dược, dây leo và cỏ cao lớn mọc tràn lan.
Còn về tên gọi của Direction de
l'intérieur theo cách của người dân Sài
Gòn là Dinh Thượng Thơ thì tới bây giờ cũng không có tài liệu này giải thích.
Thứ nhất đã gọi là Dinh thì nơi này là nơi nghỉ ngơi hoặc dùng để tiếp khách của
các viên chức cấp cao, thí dụ như dinh Norodom, dinh Sous lieutenant. Thứ hai là
từ Thượng thơ đồng nghĩa là chức danh Bộ trưởng thời sau này.
Dinh Thượng thơ thì chẳng dính lìu gì tới
dinh Ông Thượng (Lê Văn Duyệt) xưa kia nằm bên đường Norodom tức là khu vực của
bộ Ngoại giao VNCH giờ là sở Ngoại vụ thành phố. Cả trong bài viết của Vương Hồng
Sển cũng không có nói về gốc tích của chữ Thượng thơ này cả.
Có một cách giải thích mà theo tôi là thích
hợp có nghĩa là dân Sài Gòn xưa đều gọi các quan lớn bằng từ “Ông Thượng” hay “Quan Thượng”
cho nên nơi nghỉ ngơi hay làm việc của quan lớn đều gọi là ‘Dinh quan thượng lại”
hay “Dinh lại bộ thượng thơ” để chỉ Direction de l'intérieur. Như vậy theo tôi
nghỉ chữ “thơ” ở đây có thể là chữ đệm chứ nó không có liên quan gì tới chữ “thượng
thơ” gốc.
La Direction de l'Intérieur - Dinh Thượng thơ Nội vụ góc Tự Do-Gia Long,
trước 1975 là trụ sở Bộ Kinh Tế
Bureaux du gouvernement de la Cochinchine
Les Bureaux du Secrétariat du Gouvernement
La Direction de l'Intérieur
La Direction de l'Intérieur - Dinh Thượng thơ Nội vụ góc Tự Do-Gia Long
Le Haut de la rue Catinat
Ngã tư Catinat - Lagrandière
La Rue Lagrandière
La Direction de l'Intérieur
Một góc của dinh Thượng thơ (Bộ Kinh Tế) thời VNCH
Hình ành nguồn Mạnh hải Flick.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét