Thư gởi những người bạn cũ …
Hôm nay là đã 8 ngày từ hôm gặp lại bạn ở LQD Reunion 8/2/2014.
Tôi về lại nhà ngày thứ hai tuần rồi , trở về với công việc và bổn phận hàng ngày mà sao vẫn nghe như có tiếng cười của bạn đâu đây . Nhớ khuôn mặt vui tươi của bạn khi nhắc lại một chuyện xưa , nhớ câu trêu chọc dí dỏm của bạn khi gặp lại người bạn trai cùng lớp ! Mỗi một lần họp mặt như vầy lại càng quý mến , thương nhau nhiều hơn ! Năm nay thấy đuôi mắt bạn có thêm vài nếp nhăn , giọng cười của bạn đã kém trong hơn lần trước …. Thời gian đã để lại dấu hằn trên gương mặt bạn và tôi …nhưng thời gian đã không lay chuyển được tình bạn quý báu của chúng mình , nếu có thì cũng chỉ là khiến cho tình bạn của mình thêm keo sơn gắn bó !
Tôi muốn viết thư này để cám ơn bạn đã là bạn của tôi bấy nhiêu năm nay , tính từ năm tôi vào học Lê Quý Đôn năm 1967 thì đã hơn 47 năm mình là bạn của nhau !
Nhìn bạn bận rộn đi tới đi lui ngày hôm Họp mặt với cây bút một tay , còn tay kia nào là danh sách xếp bàn , giờ giấc chương trình …. Bạn nói chuyện với người này , nhắc nhở người kia … Kiểm soát xem Khách sạn có trang hoàng đúng như cái plan bạn dặn …. Bạn làm tất cả với một con mắt đỏ .. Ôm bạn mà tôi vừa cảm động vừa xót xa vô cùng . Mong sao bạn giữ mãi được nét thanh xuân và tính năng động , vì bạn bè mà cáng đáng bao nhiêu là công việc !
Rồi có bạn khi làm việc chung có khi bất đồng ý kiến , nhiều khi bực vì cái độc tài cứng nhắc của bạn , nhưng khi thấy bạn đăm chiêu ngồi một mình im lặng trong khi bạn bè xung quanh gặp nhau chào hỏi nói cười rộn rả ! Hoá ra bạn đang cố gắng làm cho xong cái Slide show nhớ về những Thầy Cô bạn bè đã ra đi , mệt mỏi vì phải ôm đồm nhiều việc hay cảm xúc khi nhớ đến những người xưa .., thấy bạn như cô độc giữa gian phòng rộng lớn đông người !
Hay như chủ nhật vừa rồi , sáng sớm ra Công viên nơi tổ chức Picnic , thấy bạn một mình ngồi trong căn chòi vắng chờ đón bạn bè … Nét mỏi mệt hiện rõ trên mặt bạn , hôm trước đã vất vả cho ngày Reunion , sáng nay thức sớm ra đây …chờ bạn …. Bao nhiêu giận hờn bực bội trong tôi tan biến mất … thay vào đó là lòng biết ơn bạn đã vì bạn bè không nề hà cực khổ !
Lại có bạn sao mãi đến giờ khai mạc rồi mà vẫn không thấy đến ? Tự hỏi bạn sao có thể không muốn gặp lại bạn cũ sao ? Cuối cùng khi tiệc đã sắp tàn bạn đến với một gương mặt hốc hac bơ phờ … Hoá ra người thân yêu bệnh nặng phải chăm sóc , chờ người ấy ngũ yên bạn cố gắng đến với chúng tôi cho trọn nghĩa tình ! Ôm bạn chào mừng và vỗ vai bạn an ủi mà tôi nghe mắt cay cay … thương bạn và cảm động với tình bạn bao nhiêu năm thăng trầm của mình !
Có bạn từ Australia xa ngàn dặm bay qua , phút đầu bước vào nhìn bạn ngơ ngác vì đông người quá và lâu lắm rồi bạn mới gặp lại những người năm xưa … Ấy vậy mà chỉ một lát sau thôi ký ức tuổi thơ trở về và bạn nói cười vui đùa giống y như những ngày còn trong lớp học hay sân trường cũ !
Tôi viết thư này chỉ muốn nói với bạn lời cám ơn bạn đã cùng đi với tôi một đoạn dài trong cuộc đời này .
Mỗi lần họp mặt trở về tôi như được tiếp thêm năng lực cho cuộc sống . Nụ cười của bạn , lời chia sẻ an ủi của bạn đã giúp tôi đi tiếp con đường của mình ! Dù xa cách bao nhiêu vẫn biết đâu đó có người bạn vẫn ủng hộ thương mến mình !
Thôi nhé bạn , thư đã dài , tôi xin dừng bút .
Hẹn bạn lần sau , mong bạn luôn được bình an .
Người bạn cũ .
August 10th, 2014
Trần Kim Chi (LQD59)
Kim Chi ngày xa xưa ấy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét