Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

NHỮNG CHUYỆN ĐẾN BÂY GIỜ MỚI KỂ 
(TIẾP THEO)

Như các bạn đã biết, ban chấp hành của cái gọi là chi hội thanh niên giải phóng được thông qua do sự chỉ định chứ không phải thông qua do bầu cử. Vì trước đó chúng tôi có tổ chức bầu cử nhưng cuộc bầu cử đó đã bị dẹp và kết quả của nó cũng bị hủy bỏ luôn. Thế là anh Nguyễn Đăng Quan làm tổng thư ký,hình như cô Thiên Thụy làm phó tổng thư ký thì phải, anh Hồ Tuấn Ngọc phụ trách xã hội, anh Đỗ Mạc Lô phụ trách văn nghệ còn tôi phụ trách việc anh ninh trật tư được gọi là tự vệ đoàn.
Cái tự vệ đoàn ban đầu chỉ làm nhiệm vụ như tôi đã kể phần trước là đi thu gom vũ khí còn rải rác trong trường, dọn dẹp vệ sinh các phòng lớp cùng với các bạn học sinh khác. Về sau khoảng hơn tuần sau ngày 30/4, trường bắt đầu tiếp nhận các hạ sĩ quan học tập cái gọi là cải tạo ngắn ngày, rồi đến lớp học của cán bộ thủy lợi,v.v...Tình hình trở nên phức tạp tự nhiên nhà trường có nhiều người ra vào, tôi liền nghỉ ra việc phải giữ số xe đạp và gắn may này. Thế là đội giữ xe được thành lập trong đó có các bạn sau đây: (Số liệu do bạn Phan Bá Thông hiện ở Singapore cung cấp)
Trong nhóm giữ xe, có: - Vũ Hoàng (Pháp) - Trần Văn Nhụy và em là Trần Văn Hồng (Pháp) - Bùi Thanh Hùng - Nguyễn Xuân Sơn (VN) - em, Phan Bá Thông (Singapore) - Bích Liên (Pháp) - Bích Nga - Bích Lan - Nguyễn Khắc Tuấn (Pháp) - Phạm Hữu Trí (VN) Giữ xe từ ngày đầu giải phóng đến khoảng tháng 11-12 thì giao lại cho đám Đoàn Viên, Hội Viên.
  
(Đây là phần thêm vào của bạn Vương Thiên Phước sau khi đọc bài này và gởi cho tôi, xin đăng vào đây để bổ túc)
Xi Dầu thân,

Trường mầy chắc đã nhập học rồi. Tuy bận rộn mà mầy cũng còn sức để viết trền blog là quá hay. Bài TVD của mầy làm tao nhớ lại nhiều kỷ niệm.

Phải nói là Tự vệ đòan có lực lượng hùng hậu nhất, và cũng đắc lực nhất trong nhiều công tác (trong đó có việc giữ xe cho trường). Danh sách TVD tham gia giữ xe mà Phan Bá Thông đưa ra thiếu những bạn sau đây: Nguyễn Quang Cường tự Vịt bầu (Mỹ), Vũ Trần Huy Vận (Mỹ), Lê Huy Long (VN?), Đặng Trần Tùng Quân (Mỹ), anh em Nguyễn Quốc Khanh & Quốc Thông (VN) và một bạn nữa tao quên tên nhưng được mệnh danh là "La vache qui rit" bởi nó cười giống hệt cái hình trên hộp fromage. Trong operation giữ xe, TVD đã tổ chức rất chặt chẽ, tao nhớ mấy bạn đã mang walkie-talkie của gia đình vào để các cụm canh gác ở tất cả các cổng ra vào co thể dể dàng liên lạc với nhau.

Tao nhớ tên từng bạn bởi vì tao và Lô thường nấu ăn trưa hàng ngày bên cạnh lò nấu ăn của TVD mà thường do Vịt bầu Nguyễn Quang Cường quán xuyến. Và tụi tao cũng thường ngồi ăn kế bên TVD luôn. Mới đó mà đã gần 40 năm!

Phước

(Còn đây là bài của bạn Đỗ Mạc Lô bổ túc vào câu chuyện tôi kể cho các bạn)

"La vache qui rit" hình như nguyên là dân lớp đêm thì phải. 
Nhắc tới vụ giữ xe mới nhớ là trong thời gian đó, trong các môn học ở trung học môn sử có thay đổi nhiều thành ra hội trường được dùng cho các giáo viên sử các trừơng ở Saigon đễ huấn luyện về việc dạy môn sử trong chương trình mới. 
Lúc đó, ngòai việc giử xe cho các giáo viên, tuị mình có "thầu" luôn cái vụ in cái chương trình sử mới này. Toàn bộ in bằng ronéo.  Chia nhau ra đánh máy thì phải, trang đầu thì do NĐ Nhân vẽ.  Tính tóan ra lúc đó cũng kiếm được mớ tiền dùng cho quỷ cuả chi hội.  Ai dè lúc giử xe lại làm mất một chiếc.  Tới bây giờ nghĩ lại củng không hiểu tại sao lại mất.  Xe thì giử ngay trước hội trường, chổ sân đánh tennis.  Hôm đó có cô giáo viên còn giử giấy gửi xe, nhưng khi lấy xe thì lại không thấy xe của mình đâu cả.  Lúc đó, xe đạp là cả một tài sản, là phương tiện duy nhất để di chuyễn.  Rốt cuộc thì tụi mình phải bồi thường cho cô ta theo trị giá xe đạp mini lúc đó, hình như là ba mươi mấy ngàn.  Tính lại coi như không kiếm được bao nhiêu cả.
Sau đó mới xãy ra những vụ mất xe liên tục như Xì Dầu kể.

Cẩn thận hơn nữa, tổ giữ xe cứ mỗi sáng và đầu giờ chiều tôi cho các mã số trên phiếu giữ xe khác nhau đề phòng bọn trộm xe giả phiếu giữ xe. Tiền thu được đưa về quỹ của chi hội trong đó đã trừ tiền ăn cho anh em giữ xe hai buổi.
Về sau khi tôi không còn ở nhà trường nửa tức là khoảng thời gian đã tựu trường, các bạn có chạy lên tôi cầu cứu về việc xe gửi bị trộm mất. Tôi liền tới trường bàn bạc với anh em là phải rình bắt cho bằng được tên ăn trộm. Nhóm tụi tôi chia ra làm 2, một phục bên khu gữi xe đường Trần Quý Cáp, một bên chổ để xe của thầy cô và phụ huynh phía cổng chính trường. Chiếc xe mồi là chiếc xe mini có gắn ông khóa Viro thứ thiệt. Sau vài ngày canh rình thì tên trộm mò tới. Nó đi vào bằng cổng trước giả dạng là phụ huynh đến xin phép cho con em. Tên đi vào và bọc theo đường hành lang ra chỗ gữi xe của thầy cô, nó lấy trong túi quần ra cây kèm cộng lực và cắt đứt gọn ống khóa. Chỉ còn chờ thế đó cả nhóm chúng tôi ùa ra, tên trộm vội chạy theo dãy nhà lao công và băng qua đường Công Lý chạy qua công viên Vạn Xuân và cuối cùng nó bị bắt tại đây. Đem nó về trường chúng tôi tra hỏi nó, nó khai đã lấy trên 20 chiếc. Sau đó chúng tôi giao nó cho chính quyền xử lý.
 Về sau tôi cũng không biết tổ giữ xe này còn tồn tại tới bao lâu mới giải tán.
Cũng trong thời gian giữ xe lúc còn tôi, chúng tôi có làm một chuyện mà kể ra cũng thấy xấu hổ là chúng tôi đã đục thùng xăng chiếc công xa của trường để lấy xăng bán đi lấy tiền rủ nhau đi uống cà phê ở quán rạp Capitol ở đường Cao Thắng. Âu đó cũng là tuổi học trò đầy hiếu động và phá phách.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Tết Sài Gòn trăm năm trước ra sao?   Biết những gì xảy ra trong quá khứ xa xưa dường như là mơ ước muôn đời của con người. Bởi trong c...