Thứ Năm, 2 tháng 6, 2011

3. Lớp tôi và tờ báo “Vững tiến”
Năm 1969, anh Lê Phong Sơn và tôi đề xuất với thầy Linh ra một tờ báo nội bộ và được thầy chấp thuận. Sau khi bàn bạc xong, chúng tôi thống nhất lấy tên là Vững tiến, anh Sơn là tổng thư ký, tôi là phó. Báo được in bằng ronéo là cách in ấn phổ biến lúc bấy giờ. Tin tức về tờ báo được anh Sơn thông báo với các lớp trong trường thông qua ban đại diện học sinh. Nói về ban bệ của tờ báo có tổng thư ký, phó tổng thư ký nghe cho oai thực ra anh Sơn cũng không có dính dáng nhiều mà phần lớn là tôi kiêm luôn đánh stencil, vẽ, trình bày, duyệt bài vỡ, tư in ấn ( một phần thì in ở Trung tâm học liệu 240 Trần Bình Trọng qua trung gian giới thiệu của thầy Linh) và bán. Hồi đó tôi rất giỏi về chuyện nhớ bài vì tôi thường xuyên mua và đọc các báo Tuổi thơ, Tuổi ngọc, Thiếu nhi nên các bài viết tôi đều nắm cả khó có các bạn nào “đạo văn, đạo thơ” được. Tờ báo chúng tôi làm theo từng chuyên đề được đông đảo bạn học hưởng ứng. Được vài năm thì phong trào chống đối chế độ bắt đầu ảnh hưởng đến trường tôi từ các báo trường bạn đều mang hơi hướm phản chiến. Lúc đó, tôi nhớ hình như thầy Hiệp coi về báo chí của trường thay cho thầy Linh đã chuyển đi, kêu chúng tôi đình chỉ tờ báo. Thế là đến năm 1974 tờ báo của chúng tôi chấm dứt hoạt động.
Việc tôi biết đánh máy và in ronéo cũng nhờ các thầy cô trong phòng hành chánh chỉ dẫn. Các thầy cô giao cho tôi hai bàn đánh máy và  hai máy in ronéo. Tôi nhớ một máy hiệu Extar của Mỹ (máy này rất dỡ, dễ hư), một máy hiệu Gestener của Anh, máy này rất tốt. Mực in và giấy tôi cứ tự nhiên sử dụng, máy có trục trắc tôi mở ra sửa. Thậm chí các thầy cô còn giao cả chìa khóa phòng cho tôi giữ nữa. Cũng nhờ máy này mà tôi kiếm được một số tiền phụ giúp gia đình như việc thầy Le Bourg nhờ tôi đánh tư liệu dạy cho ông. Ông là người hiểu rõ hoàn cảnh của tôi và cũng rất thương tôi. Mỗi lần đánh xong và in xong ông đưa tôi số tiền là 5.000 đồng (Lúc đó có giá trị lắm).
Giờ đây gần 40 năm trôi qua, nhiều khi tôi tự hỏi làm sao tôi có khả năng làm những việc đó. Đây phải nói là một nổ lực đáng kể. Ngày nay nhờ tiến bộ của kỷ thuật việc tôi vừa kể là một việc làm dể dàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Tết Sài Gòn trăm năm trước ra sao?   Biết những gì xảy ra trong quá khứ xa xưa dường như là mơ ước muôn đời của con người. Bởi trong c...