Dưới đây là hai bài:
Một của thầy Tam Nhiều và một của bạn Hoàng Yến viết trong buổi chia tay. Tôi đăng lên đây để các bạn không đến được buổi họp mặt và chia tay được xem.
Các em thân mến ,
Trước khi về Việt Nam ,
thầy muốn chia sẻ vài cảm nghĩ, thay cho Lời Chào Tạm Biệt các em.
Trước hết thầy cảm ơn các em đã ân cần, chu đáo đón tiếp thầy và
tạo điều kiện tốt nhất để thầy có được những ngày thật tuyệt vời trên đất Mỹ.
Những cuộc gặp gở đã qua đi gần hai tháng mà dư âm vẫn còn và chắc
chắn sẽ khó phai mờ trong tâm tưởng của thầy !
Giờ đây khi nhớ lại, vẫn còn thấy xúc động khi lần đầu tiên gặp
lại các em sau một thời gian dài xa cách vì một biến cố buồn thảm của Dân Tộc !
Trước chuyến đi, thầy không nghĩ mình có cơ duyên được gặp đông
đảo các em LQĐ trong các cuộc hội ngộ nầy. Nó như đoạn phim quay chậm, hiện rõ
từng khuôn mặt, dù có đỗi thay qua một thời gian dài ba mươi tám năm, vẫn giúp
thầy hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp một thời của "Lê Quí Đôn Ngày
Xưa Thân Ái ". Cứ như là một giấc mơ !
Bắt đầu từ miền nam California, lên San Jose, qua Washington DC,
rồi trở lại San Jose và cuối cùng là Montreal của Canada, thầy dự tất cả bảy
cuộc vui hội ngộ nối tiếp. Mặc dù bây giờ các em đã thành đạt, sự nghiệp vững
vàng, địa vị cao trong xã hội Mỹ, có những em là nhà khoa hoc tiếng tăm, làm
rạng danh TTGD Lê Quí Đôn, rạng danh dân tộc Việt Nam. Vậy mà trong các cuộc
HỘI NGỘ THẦY CŨ TRÒ XƯA nầy, các em với phong cách giản dị và khiêm tốn trở về
vị trí học trò như thuở nào, hồn nhiên gần gũi, vui đùa... nhưng vẫn giữ tinh
thần tôn sư... Một nhân cách cao đẹp, thật đáng trân trọng !
Cũng thật bất ngờ, khi những món quà lưu niệm được trao, gói trọn
nghĩa tình lúc chia tay. Phải nén xúc động, nếu không thì...
Hôm nay qua các em, một lần nữa, thầy gởi lời cảm ơn đến với tất
cả cựu học sinh Lê Quí Đôn hải ngoại, đã cho thầy niềm vui khó tả này. Các Em
đã để lại trong lòng thầy nhiều ấn tượng sâu sắc, và chuyến đi Mỹ lần nầy của
thầy đã thật sự là một hành trình đầy thú vị và nhiều ý nghĩa !
Cuối cùng, thầy kỳ vọng sắp tới đây các em sẽ tổ chức thành công
Ngày Hội Lê Quí Đôn thống nhất các khối lớp của toàn Trường Lê Quí Đôn. Và về
lâu dài, sẽ trở thành NGÀY HỌP MẶT TRUYỀN THỐNG theo định kỳ (hai hoặc ba năm
một lần). Thầy tin rằng sẽ thực hiện được vì qua tiếp xúc với các em ở nhiều
địa phương khác nhau trên nuớc Mỹ và Canada , các em đều có chung nguyện
vọng đó.
TTGD LQĐ có ba đời giám đốc. Vị giám đốc lâu năm nhất, đóng góp
nhiều công sức cho Trường là Thầy Hồ văn Thể. Các em cố gắng mời cho được Thầy
Hồ văn Thể tới dự và chủ tọa. Hy vọng Thầy Hồ văn Thể sẽ là nhân vật gắn kết
nhiều thế hệ học sinh LQĐ lại.
Riêng các Thầy Cô LQĐ ngày xưa, nay đã già , quỹ thời gian đã cạn
dần... và sắp hết ! Trong những năm cuối đời, thầy nghĩ các Thầy Cô sẽ
rất vui mừng và hạnh phúc khi đuợc nhìn thấy các cựu học sinh LQĐ là một khối
thống nhất trong NGÀY HỘI THUYỀN THỐNG nầy.
Thực hiện một "Đặc San LQĐ" để kỷ niệm cho sự kiện đáng
nhớ nầy cũng là điều nên làm .
Chúc các Em thành công
Thân mến chào tạm biệt các Em.
Người thầy cũ,
Tam Nhiều
Nếu các em thực hiện được một "Đặc San LQĐ" để kỷ niệm
cho sự kiện nầy thì hay quá !
Thân mến chào các Em.
Tam Nhiều
Kính thăm Thầy,
Bây giờ chắc có lẽ Thầy sắp sửa lên máy bay rồi? Đọc lá thơ dài
Thầy viết, em rất xúc động vì những lời chia sẻ, nhắn nhủ và chào tạm biệt của
Thầy. Công ơn của Thầy Cô, dù ở đâu chăng nữa, dù tóc đã tiêu muối theo thời
gian và dù tâm trí đã cằn cỗi theo những chuyện tình vụn vặt và lo toan cơm áo
cuộc đời, thì em vẫn tin chắc một điều rằng mình sẽ chẳng bao giờ quên. Những
lời Thầy Cô dạy dỗ dài hay ngắn, những lời khiển trách khi thấy học trò không
làm theo đúng lời hướng dẫn, khi không thấy điểm số học trò tiến bộ hơn, hay
lòng không vui khi không nhìn thấy được các bức tranh chuyên chở được những sắc
màu buồn vui theo ý tưởng sâu xa, tất cả những điều bận tâm đó, có lẽ mãi đến
những năm sau này, người học trò ngày xưa mới cảm nhận được khi đến
phiên chính mình phải dạy dỗ con cái, vì Thầy Cô cũng như cha mẹ,
"có nuôi con mới biết lòng mẹ cha"!
Như Thầy đã viết, "qũy thời gian đã cạn dần... và sắp
hết", biết đến bao giờ chúng em mới có dịp gặp gỡ lại Thầy Cô, nên chính
em vẫn thường tự nhủ rằng mình hãy luôn luôn trân trọng những khoảng thời gian
qúy giá và quãng đời ngắn ngủi đã qua, vì thế, lại càng phải "tôn Sư trọng
Đạo" và kính trọng Thầy Cô hơn.
Đời sống bận rộn và thời gian vô tình đã đẩy chúng ta ra xa nhau,
không chỉ về không gian cách biệt mà còn là tình cảm, tâm tư,.... Vậy đó
mà đã gần bốn mươi năm xa cách vì loạn ly, vật đổi sao dời, kẻ còn người mất,
tan tác khắp nơi, dù sao chăng nữa, em cũng luôn luôn mong muốn sẽ lại có
dịp gặp gỡ Thầy Cô, để cùng ngồi lại hàn huyên, chia sẻ và an ủi nhau trong
những ngày khi mà "qũy thời gian" và "qũy sức khỏe" không
chỉ của Thầy Cô, mà còn của chúng em, mỗi ngày càng yếu đi và đang... cạn dần,
theo cùng với cả những số mạng dài ngắn đã được an bày cho riêng mỗi người.
Một "Đặc san LQĐ kỷ niệm cho sự kiện đáng nhớ này" như
Thầy viết cũng là điều rất hay, như chúng em đã từng hăng say làm cách đây...
đâu đó cũng đã gần ba mươi năm! Trong lúc chờ đợi đó, em tin rằng Thầy sẽ
giữ lại trong lòng những hình ảnh tươi đẹp của chuyến du lịch và vài món quà
nhỏ linh tinh để làm kỷ niệm và làm vui hơn những ngày Thầy trở về Việt Nam .
Em xin kính chúc Thầy trở về bình an và sức khỏe vẫn dồi dào trong
những ngày tháng sắp tới.
Em kính chào Thầy.
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét